1 HLHPN-NB TRANG VĂN NGHỆ Truyện ngắn, tản văn

Thèm lắm cá khô chưng gừng của mẹ

Vườn rau gắn kết

Thêm hương rơm rạ

Tôi về giữa làng quê cuối vụ gặt, những chân rạ nhấp nhô vươn mình trên đồng ruộng. Đi giữa con đường làng, rơm mới trải thảm giăng lối phủ màu êm ái, bình yên nơi mỗi bước chân qua. Tôi giang rộng hai cánh tay ôm lấy gió dạt dào lùa về phía sau, hít hà mùi rơm rạ quê nhà thân thương.

Ba hạt đậu xanh của mẹ

Mình từng kể rằng người đầu tiên dạy mình bài học về lòng tự trọng là mẹ. Mình cũng từng kể rằng mẹ mình rất đẹp, gương mặt mẹ luôn tỏa ra ánh hào quang nhân ái của người đã sống trọn một đời lương thiện.

Mẹ thì không có quà!

Đúng vậy! Mẹ thì không thể có quà. Có thể mẹ nhận được phong bì tiền, túi quần áo, hay cả kiện hàng với đầy đủ vật dụng gia đình như xoong nồi, tủ lạnh, máy giặt... mà chúng con góp tiền mua về trong dịp lễ, Tết. Nhưng mẹ thì không bao giờ có quà cả, những món quà đúng nghĩa cơ. Chúng phải được để trong hộp các-tông, ngoài gói giấy màu, thắt dây xanh đỏ hình chữ thập lại có một cái nơ xinh xinh đính ở giữa. Đấy mới là quà.