Má tôi – người ươm mầm thế hệ (CUỘC THI VIẾT "DỌC ĐƯỜNG CÔNG TÁC HỘI")

Chiều cuối tuần, tan sở tôi tranh thủ ghé thăm nhà ngoại một chút. Tôi tìm trong nhà ra vườn không thấy Má đâu, tôi hỏi Ba “Má đi đâu rồi ba?” . Ba bảo “Má mấy đứa đi từ xế chiều tới giờ chưa thấy về, chắc là qua nhà cô ba, cô bảy gì đó!”.
 

Má tôi là thế đấy, vẫn tất bật với gia đình, với công việc xã hội. Thấm thoát đã gần 25 năm, nhớ những ngày tôi còn bé con con, nhõng nhèo đòi Má dắt lên Đình để được vui đùa cùng đám bạn. Dưới bóng cây Đa của ngôi đình làng là nơi của lũ trẻ bọn tôi tụ họp, nào “u ba bế”, nào là “năm mười”, “ô ăn quan”, “nhảy lò cò” . . .Bên trong sảnh là các bậc phụ huynh của chúng tôi ngồi sinh hoạt, nói chuyện, thăm hỏi. . .cũng không kém phần rôm rả. Lũ trẻ chúng tôi có lúc hiếu động cũng lăng xăng kéo ghế vào hàng ngay ngắn, cùng ngồi họp với các má, các dì. Đứng giữa đám đông là hình ảnh người phụ nữ luôn nở nụ cười trên môi, giọng nhẹ nhàng truyền cảm điều hành buổi sinh hoạt. Đôi mắt linh hoạt, chú ý quan sát bao quát các thành viên, gợi mở để các dì, các chị cùng nêu ra ý kiến của mình. Tôi tự hào bảo với chúng bạn là “Má tớ đấy, Má tớ đấy”. Với tính tình hiền hòa, biết lắng nghe, Má luôn nhận được sự tán đồng và ủng hộ của chị em. Má bình tĩnh, giải thích cặn kẽ khi có những mâu thuẫn,những ý kiến trái chiều. Để thay đổi bầu không khí, có hôm Má cùng chị em còn tổ chức chơi hái hoa dân chủ, bốc thăm trúng thưởng; có hôm đề nghị chúng tôi hát, thi kể chuyện và được phát quà. Chỉ có thế mà lần nào tôi cũng đòi đi theo Má.

Bây giờ Má đã gần 60, tóc đã có nhiều sợi bạc, sức khỏe không còn như ngày trước nữa. Nhưng Má vẫn ngày ngày bên chiếc xe máy cũ đến nhà các cô, các dì hội viên. Má vừa là chi hội trưởng phụ nữ, vừa là cộng tác viên dân số, cộng tác viên y tế, tổ trưởng tổ vay vốn. . .vẫn hăng say tham gia công tác xã hội như ngày nào.

Hôm trước có chị chạy tới nhà, vừa thấy Má ra mở cổng đã khóc “Dì Năm ơi, dì Năm giúp con với”. Đưa chị vào nhà, Má nhẹ nhàng an ủi, lắng nghe và khuyên răn tìm ra hướng giải quyết cho chị và chồng chị! Mùa mưa đường lầy lội, xe chết máy Má dắt bộ, về tới nhà mồ hôi nhễ nhại, Má vẫn vui vẻ chuẩn bị bữa tối cho gia đình. Thực hiện phong trào chung sức xây dựng nông thôn mới, Má cùng chị em đi vận động hiến đất làm đường, phát quang bụi rậm, đóng góp tiền, công sức cùng Nhà nước làm nên bộ mặt khang trang của địa phương. Có hôm thấy Má ngồi giữa chồng sổ sách ghi ghi, chép chép. Có hôm thấy Má đứng trước gương tập sắm vai, má bảo “Tuần sau má đi thi Hòa giải viên giỏi rồi!

Ba tôi bảo đùa “Má mấy đứa bây đi dữ quá, chắc có ngày cũng bỏ đói Ba quá!” biết Ba nói đùa vậy chứ ba tôi luôn ủng hộ và là hậu phương vững chắc của má. Vì Má tôi là người biết sắp xếp công việc chu đáo trong gia đình... Chúng tôi lo cho sức khỏe Má, Má bảo “Chừng nào còn sức khỏe, Má vẫn còn gắn bó với công tác Hội, với các chị em. Mình làm vì cái nghĩa, cái tình, giúp được ai thì giúp con à” . Nhiều lúc tôi buồn, tôi muốn bỏ dở giữa chừng, Má luôn bên cạnh khuyến khích, động viên tôi “Con còn trẻ, còn tương lai, con có niềm đam mê, có sự tự tin nhất định con sẽ làm được” .

Ở vùng nông thôn, cuộc sống gia đình tôi cũng chỉ nhờ vào mấy sào ruộng và vườn rau quanh nhà. Quanh năm Má vất vả, hết vụ lúa rồi đến vụ dưa hấu xoay sở cũng chỉ để có cái ăn, cái mặc, để các con được học hành đến nơi đến chốn. Nhớ hồi gia đình trồng nấm mèo, nuôi cá, nuôi gà bị thua lỗ, nhưng Má vẫn không để các con bị đói, bị thiếu thốn. Bàn tay Má chai sần, lưng Má hay đau nhức mỗi khi trời trở gió. Nhớ lời Má dặn, ba anh em chúng tôi cố gắng học hành, trở thành người có ích cho xã hội. Rời giảng đường Đại học, chúng tôi trở về công tác tại quê nhà. Tôi vinh dự được nhận vào làm việc tại Hội Liên hiệp Phụ nữ tỉnh Bà Rịa- Vũng Tàu. Nối tiếp truyền thống của Má, tôi luôn nỗ lực, cố gắng vươn lên, không ngừng học tập, rèn luyện nâng cao trình độ về mọi mặt, trở thành người cán bộ phong trào tận tụy, gương mẫu, luôn đấu tranh cho sự bình đẳng và phát triển của phụ nữ.

Nhiều lần theo đoàn công tác Hội LHPN tỉnh nắm bắt cơ sở về làm việc tại địa phương, Má vẫn luôn nhiệt huyết phát biểu, mạnh dạn nói lên ý kiến của mình về thực trạng, về khó khăn của chi hội, chuyển tải những mong muốn của chị em, nắm bắt từng đặc thù, hoàn cảnh của từng cán bộ, hội viên trong ấp. Giọng Má vẫn trong trẻo, ấm áp như ngày nào. Tôi mãi tự hào rằng: “Má tôi đấy, Má tôi đấy – người ươm mầm thế hệ”.

 


Nguồn tin: Theo: Báo Phụ nữ Bà Rịa- Vũng Tàu (HM)